Nhân vật & Sự kiện

Hollywood hạ sát minh tinh điện ảnh như thế nào

07/08/2021

Hôm 27/7 có tin Paramount chọn diễn viên đột phá của Bridgerton, Regé-Jean Page vào vai chính cho bản tái khởi động / chuyển thể lại phim The Saint của họ.

Paramount đã chọn diễn viên đột phá của Bridgerton, Regé-Jean Page vào vai chính cho bản tái khởi động / chuyển thể lại phim The Saint

Tin này đến ngay sau việc Snake Eyes xịt ở phòng vé có thể đoán trước được, đúng vậy đấy. Một lần nữa ụ lửa cần phải được đốt lên để báo động chuyện người ta đang dùng cái khái niệm chọn diễn viên “dung hợp” làm lá chắn / chứng cớ ngoại phạm / biện minh cho các bản khởi động lại không ai yêu cầu và mở rộng những phim chuỗi đã qua-thời-đỉnh-cao. Như chiến binh khôn ngoan từng nói: “Đó là một cái bẫy!”

Hollywood có lẽ có số phận phải tái chế hết lần này đến lần khác cùng một IP “từng thành công” vì khán giả không còn nghĩ rạp chiếu phim là nơi để khám phá một câu chuyện mới hay một ngôi sao mới nữa rồi. Ít ra thì các nhóm dân số chưa được đại diện trước đây giờ đang có cơ hội. E rằng chuyện này đang đẩy cả một thế hệ tài năng trẻ đầy triển vọng đi chênh vênh trên tấm ván phòng vé, với rất ít hoặc không hề có gì đảm bảo sẽ trở thành anh chàng da trắng nào đó được coi là Tom Cruise kế tiếp.

Charlie Hunnam có thể xịt trong King Arthur and the Legend of the Sword (148 triệu USD với kinh phí 175 triệu USD) mà vẫn được coi là một “tên tuổi”. Liệu John Boyega có bao giờ còn nhận được phim chuỗi lớn nào khác sau khi không ai đi xem (trừ ở Trung Quốc) Pacific Rim: Uprising (290/150 triệu)? Hơn nữa, Snake Eyes (sẽ là may mắn nếu kiếm được 80 triệu đôla toàn thế giới trên kinh phí 88 triệu đôla) điển hình cho vấn đề với hệ thống minh tinh nói chung.

Charlie Hunnam có thể xịt trong King Arthur and the Legend of the Sword mà vẫn được coi là một “tên tuổi”

Đúng vậy, Hollywood đã dành 15 năm cố gắng biến mọi diễn viên da trắng đẹp trai tình cờ nào đó thành Tom Cruise tiếp theo trong khi bỏ qua những đột phá tiềm năng “Will Smith tiếp theo” của nhiều thế hệ. Nhưng cũng quan trọng gần ngang vậy, họ tiếp tục đưa những cái tên như Taylor Kitsch, Armie Hammer, Charlie Hunnam và Jai Courtney vào những phim hành động kinh phí lớn, kiểu dây chuyền lắp ráp, và thường không có cá tính. Nếu bạn tiếp tục chọn Tom Cruise trong các biến thể của Legend (một trong số ít phim anh đóng chính bị xịt với 23,5 triệu đôla toàn thế giới trên kinh phí 25 triệu đôla vào năm 1986), thì ngày hôm nay Tom Cruise sẽ không là một ngôi sao điện ảnh.

Ngôi sao điện ảnh đòi hỏi những biến thể có lợi ở cả Mission: Impossible lẫn Jerry Maguire. Jai Courtney tỏa sáng trong vai phản anh hùng (Suicide Squad) hoặc phản diện hoàn toàn (Honest Thief, Jack Reacher) và có sức hút minh tinh với vai “bạn trai trong mơ đầy ma lực” trong Jolt, phim Amazon nguyên tác gần đây của Kate Beckinsale. Nhưng đặt vào A Good Day to Die Hard hay Terminator: Genisys, thì Jai Courtney nhạt như nước ốc và trở thành “niềm hy vọng lớn cho ngôi sao chưa tới thời”.

Liệu John Boyega có bao giờ còn nhận được phim chuỗi lớn nào khác sau khi không ai đi xem Pacific Rim: Uprising (trừ ở Trung Quốc)

Patrick Swayze sấm sét phi thường về sức gợi cảm (và là một diễn viên khá đứng đắn) đã giúp biến Dirty Dancing (214 triệu USD/5 triệu USD năm 1987) và Ghost (517 triệu USD/22 triệu USD năm 1990) thành những phim bom tấn ăn khách khủng. Tuy nhiên, bất luận đó là lựa chọn của anh hay đo ni của Hollywood, Swayze đã thấy mình trong những bộ phim hành động thành tích thương mại kém như Road House (30/10 triệu đôla năm 1989), Next of Kin (15/12 triệu đôla năm 1989) và Point Break (83/24 triệu đôla năm 1991).

Kể cả khi doanh thu nội địa 42 triệu đôla của Point Break được coi là thất bại vào mùa hè năm 1991, Swayze vẫn là siêu sao nổi bật trong vai người tình vậy mà Hollywood cứ không ngừng cố biến anh thành tay đánh đấm. Không khác gì Swayze, Channing Tatum đã bứt phá trong Step Up (bộ phim gần nhất với Dirty Dancing mà chúng ta có vào năm 2006) và sau đó lấn sân sang các phim hành động và sẽ là bom tấn như G.I. Joe: The Rise of Cobra, Fighting, Public Enemies, The Eagle and Haywire. Trong khi đó, vào năm 2010 anh ghi bàn với phim lãng mạn Dear John dựa theo tiểu thuyết của Nicolas Sparks (truất ngôi Avatar vào cuối tuần trước Super Bowl năm 2010 thu về 142 triệu đôla trên kinh phí 25 triệu đôla).

Jai Courtney tỏa sáng trong vai phản anh hùng của Suicide Squad

Tatum cuối cùng cũng “vụt sáng thành sao” vào năm 2012 với ba phim The Vow (197 / 31 triệu đôla), 21 Jump Street (202 / 42 triệu đôla) và Magic Mike (170 / 7 triệu đôla). Mùa hè năm sau đó, anh lại xịt khi vào vai người hùng hành động trong White House Down kinh khủng mà tốn kém (205 / 150 triệu đôla). Đó là dấu chấm hết cho sức hút “khán giả ngồi vào ghế” của anh.

Kịch tính hơn là câu chuyện về Taylor Kitsch, người đã bứt ra khỏi tình trạng gần như vô danh (nhờ cả vào fan của Friday Night Lights) và được trao cho hai bệ phóng phim chuỗi hơn 200 triệu đôla để neo đậu. John Carter của Walt Disney chỉ kiếm được 272 trên kinh phí 250 triệu đôla, trong khi Battleship của Universal kiếm được 313 trên kinh phí 220 triệu đôla. Tương tự, Armie Hammer đi từ một vai khách mời vẻ vang trong The Social Network của David Fincher và Aaron Sorkin trở thành tâm điểm trong cả The Lone Ranger của Walt Disney (260 / 225 triệu đôla) lẫn The Man From U.N.C.L.E. của Warner Bros. (108 / 75 triệu đôla).

Patrick Swayze (trái) sấm sét phi thường về sức gợi cảm đã giúp biến Dirty Dancing (ảnh trên) và Ghost thành những phim bom tấn ăn khách khủng

Bạn nghĩ sao về những bộ phim đó thì tùy, nhưng cả Kitsch và Hammer đều có câu chuyện chuộc lỗi “từ bom tấn đến độc lập” thân thiện với giới truyền thông. Quỷ thật, Liam Hemsworth có lẽ là điển hình nam chính kiểu “Ai đã yêu cầu gã này thành sao vậy?” trong những phim như Paranoia Independence Day: Resurgence. Tuy nhiên, anh đã nắm bắt những vai riêng của anh trong các phim ly kỳ độc lập như Cut Bank và lấy “giải lãng mạn-hài” trong The DressmakerDon’t It Romantic? Alden Ehrenreich rất xuất sắc trong Beautiful Creatures, Stoker Hail Caesar!, nhưng nói rằng anh bị đánh bẫy để thất bại trong Solo (394 / 275 triệu đôla) thì gần như là nói nhẹ đi nhiều quá rồi.

Và bây giờ, hay dở gì chưa biết, những cái tên như Anthony Ramos và Henry Golding đang được lẩy ra từ chỗ gần như vô danh và được trao quyền thống trị hay là bị bắt chịu áp lực giữ cho những chuỗi phim đã hết thời (hoặc “chưa bao giờ có thời”) sống sót. Liệu Anthony Ramos có nhận được vòng cung cứu chuộc “từ bom tấn sang độc lập” tương tự đã chào đón Shia LaBeouf hậu Transformers nếu Transformers: Rise of the Beasts thất bại trong mùa hè năm tới? Liệu Henry Golding có nổi lên từ Snake Eyes được như Colin Ferrell phục hồi nhân phẩm trong Total Recall (211 / 125 triệu đôla), Daniel Craig từ Cowboys and Aliens (176 / 163 triệu đôla) và Chris Hemsworth từ Black Hat, The Huntsman: Winter’s War, From the Heart of the Sea, 12 Strong, Bad Time at the El Royale Men In Black: International (tổng cộng 630 triệu từ tổng kinh phí 462 triệu đôla) không?

Channing Tatum (trái) cuối cùng cũng “vụt sáng thành sao” vào năm 2012 với The Vow 

Nếu được vậy thì, tốt thôi. Quỷ tha ma bắt, thậm chí những diễn viên không da trắng này còn bị “trừng phạt” vì doanh thu phòng vé thất vọng nặng hơn các đồng nghiệp da trắng, ít ra họ còn nhận được hợp đồng biểu diễn. Nếu có một phim The Saint khác (sau khi bản chuyển thể của Val Kilmer thu về 169 triệu đôla trên kinh phí 90 triệu đôla vào năm 1997), tốt hơn là để cho nó có sự tham gia của những anh chàng như Regé-Jean Page hơn là Chris Pine (Jack Ryan: Shadow Recruit, The Finest Hours).

The Saint được cho là một IP không nổi tiếng (đặc biệt là đối với những người xem phim / mọt phim trẻ) bằng G.I. Joe. Paramount sẽ có nhiều tự do hơn để bán nó như một bộ phim ly kỳ trộm cướp sexy (sự tồn tại của nó ít nhất có phần nhờ thành công của bản Netflix khởi động lại bộ phim Lupin do Omar Sy đóng vai chính) với sự tham gia của anh chàng đẹp trai rất lố đến từ Bridgerton của Netflix mà đỡ lo hơn. Và, nếu điều này cần phải được làm rõ, chính xác The Saint nên được tạo ra và bán theo cách như vậy.

Henry Golding trong Snake Eyes của một G.I. Joe khởi động lại “không ai yêu cầu”

Dù sao đi nữa, khi “phim lập trình ở hãng” nổi tiếng ngày càng ít được thực hiện hoặc phát hành rạp, thì diễn viên “lớn kế tiếp” ngày càng ít có cơ hội mà vênh váo trong cái mà chúng ta gọi là phim tạo sao. Phim kinh dị, lãng mạn, chính kịch và hài kịch kinh phí trung bình đã giúp tạo ra những ngôi sao ăn khách Tom Hanks, Julia Roberts, Adam Sandler và Denzel Washington, ở cấp độ rạp chiếu, không còn được làm hoặc hầu như không còn được xem.

Henry Golding có thể thể hiện sự quyến rũ / tài năng / sức hút 1.000 watt trong A Simple Favor, The GentlemenCrazy Rich Asians để rồi kết thúc nhạt thếch muốn chết trong một G.I. Joe khởi động lại “không ai yêu cầu”. Jai Courtney có thể bứt phá trong Spartacus của Starz và sau đó được giao cho những vai chính “người hùng” đơn điệu và chung chung trong các phần phim thuộc chuỗi phim đã đến hồi tận số này khác.

25 năm trước Mission: Impossible (457 / 80 triệu đôla) trở nên độc nhất vô nhị chính vì Cruise không phải là một ngôi sao hành động. Will Smith trở thành ngôi sao từ Independence Day (817 / 75 triệu đôla) và Men in Black (588 / 90 triệu đôla). Anh trở thành ngôi sao điện ảnh lớn nhất thế giới từ năm 2002 đến năm 2012 nhờ cung cấp vai diễn đa dạng hái ra tiền trong những phim như Shark Tale, Hitch, The Pursuit of Happyness, I Am LegendHancock (vẫn là phim siêu anh hùng nguyên tác do người thật đóng có doanh thu lớn nhất với 624 triệu đôla trên ngân sách 150 triệu đôla).

Kevin Costner với Whitney Houston trong phim lãng mạn The Bodyguard

Kevin Costner đã thành danh với Bull Durham, Field of Dreams Dances with Wolves trước khi trở thành “người hùng hành động chuyên-IP” với Robin Hood: Prince of Thieves và sau đó ghi điểm với JFK của Oliver Stone và phim lãng mạn The Bodyguard với Whitney Houston. Keanu Reeves chỉ là người hùng hành động có lúc có thì trước The Matrix, dành nhiều thời gian làm một người tình (Sweet November, A Walk in the Clouds), làm một chiến binh (Point Break, Speed).

Harrison Ford ghi điểm với Working Girl, Witness What Lies Beneath bên cạnh các phim Star Wars, Indiana Jones Jack Ryan. Trời ạ, việc Nicolas Cage trở thành ngôi sao phim hành động ít nhất ban đầu bắt nguồn từ sự lập dị mà gã tuyệt đối kỳ quặc từng đoạt giải Oscar này chuyển hóa thành (và đưa khí chất nhạy cảm của anh vào) những phim hành động kinh phí lớn như The Rock, Con AirFace / Off.

Một lý do lớn khiến Hugh Jackman có sự nghiệp phi-IP vững chắc là giữa các phim siêu anh hùng thì anh làm nhiều thứ khác

Hugh Jackman là ví dụ hiếm hoi về một người vô danh được quăng vào phim chuỗi đã giúp chuỗi phim đó trở nên thành công và có một sự nghiệp phi-IP vững chắc sau đó. Sự nghiệp của anh thăng hoa sau X-Men chính vì anh đã đóng các phim như Swordfish, Kate and Leopold, The Prestige, Les MisérablesThe Greatest Showman. Một lý do lớn khiến anh ấy làm Wolverine lâu như vậy là giữa các phim siêu anh hùng thì anh làm được nhiều thứ khác.

Từ lâu đã có nhiều người lập luận rằng Hollywood giết chết hệ thống ngôi sao của mình bằng cách cố gắng biến bất kỳ anh chàng da trắng đẹp trai nào đó thành Tom Cruise kế tiếp trong khi bỏ qua vô số ứng cử viên sẽ là “Will Smith tiếp theo”. Hơn nữa, nỗi ám ảnh bom tấn hậu 11 tháng 9 đã dập tắt sự tiến bộ lẫn sự đa dạng có khả năng xảy ra tiếp sau những phim như The Birdcage, Waiting to Exhale, AnacondaRush Hour. Nó cũng đẩy những người như Garrett Hedlund (Tron: LegacyPan) vào các biến thể của Legend với hy vọng là IP và / hoặc nhân vật trên bạt quảng cáo sẽ làm nên chuyện.

Tom Cruise (trái) và Will Smith tại sự kiện ra mắt phim War of the Worlds (do Cruise đóng chính) dành cho fan tại Nhà hát Grauman’s Chinese ở Los Angeles ngày 27 tháng 6 năm 2005

“Tiến bộ” kiểu những anh chàng như Henry Golding, Regé-Jean Page, Natalia Reyes và Anthony Ramos đang nhận lấy cơ hội với phim chuỗi. Thật đáng tiếc khi hầu hết các phim chuỗi này đều đã qua thời kỳ đỉnh cao (Transformers, Terminator) hoặc kém hiệu quả triền miên (The Saint, G.I. Joe). Đáng tiếc hơn nữa là ngay cả nếu Transformers: Rise of the Beasts của Ramos thành công vào mùa hè năm sau, sẽ không có một Jerry Maguire, một Working Girl hoặc thậm chí còn không có cả Swordfish chờ đợi anh đâu.

Dịch: © Hải Đăng @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Forbes