Giải thưởng - LHP

11 phim gợi hứng thú nhất ở Liên hoan phim Venice 2019

03/09/2019

Liên hoan phim quốc tế Venice lần thứ 76 bắt đầu vào ngày 28 tháng 8 — và cùng với nó, mùa phim thu tranh giải thưởng thực sự bắt đầu.

Mấy năm qua, Venice đã trở thành trung tâm trao đổi hàng đầu cho những phim danh giá nhất trong năm; năm ngoái, Roma, The Favourite, và A Star Is Born đều được công chiếu ở đó trên đường tới các chiến thắng Oscar, cùng với một loạt các bộ phim được ca ngợi khác. (Nhớ First Man không?)

Điều gì sẽ làm nên chuyện đình đám ở Lido năm nay? Hãy cùng xem một số tiết mục hứa hẹn nhất.

Tiềm năng Oscar của Joker sẽ hấp dẫn kép vì vai diễn nguy hiểm của Phoenix (ảnh), và vì một đạo diễn thể hiện một khía cạnh hoàn toàn mới của bản thân

The Joker với tiềm năng Oscar

Một diễn viên thắng giải Oscar khi đóng vai Joker, kẻ thù không đội trời chung của Batman, không phải là chưa từng có tiền lệ — Heath Ledger đã được truy tặng cho vai diễn lôi cuốn của anh trong The Dark Knight năm 2008. Nhưng chuyện gì sẽ xảy ra nếu Joker là vai chính thực sự của bộ phim, và bộ phim đó nghiên cứu nhân văn đáng kinh ngạc về một trong những gương mặt phản diện ghê gớm nổi tiếng nhất? Khán giả Venice sẽ là người đầu tiên để mắt đến một tiềm năng như vậy: Joker của đạo diễn Todd Phillips, trong đó Joaquin Phoenix đóng vai phiên bản hèn hạ của người đàn ông trong hóa trang thằng hề. Trailer đầu tiên thật hấp dẫn; rất nghệ thuật, hoặc ít nhất là nghệ thuật hơn chúng ta mong đợi từ đạo diễn của The Hangover.

Trong mạch đó, tiềm năng Oscar của Joker sẽ hấp dẫn kép vì vai diễn nguy hiểm của Phoenix, và vì một đạo diễn thể hiện một khía cạnh hoàn toàn mới của bản thân. Nếu không có gì khác, hàng đàn mọt liên hoan phim và dân châu Âu mê sự kiện văn hóa lần đầu tiên được xem phim Joker chứ đâu phải giới thiệu ở Comic-Con thông thường sẽ cung cấp một số tranh luận sau buổi chiếu.

Cảnh phim Marriage Story: Noah Baumbach trở lại chủ đề ly hôn buốt nhói, lần này kể câu chuyện từ góc nhìn của cha mẹ

Kiệt tác của Baumbach?

Chắc chắn, chắc chắn rồi, rất nhiều bàn luận đang đến từ trong nhà Netflix — nhưng Marriage Story của Noah Baumbach vẫn là một trong những bộ phim được mong đợi nhất của mùa liên hoan phim thu. Và nó sẽ đến hầu như mọi sự kiện lớn, từ Venice đến Telluride (dù sao cũng được đồn đại) đến Toronto đến New York. (Và nhiều liên hoan phim nhỏ khác, chắc chắn.) Điểm dừng đầu tiên là Venice, miêu tả về một cuộc hôn nhân tan vỡ của bộ phim — người vợ đầy đau khổ do Scarlett Johansson đóng và nam diễn viên để cử Oscar 2019, Adam Driver — dường như sẽ làm khán giả ngây ngất. Tất cả những câu chuyện ngồi lê đôi mách ban đầu nghe được cho đến nay là tích cực. (Tuy nhiên, lần nữa một số là đến từ Netflix.)

Tất nhiên người ta có thể hỏi liệu ngay lúc này chúng ta có thực sự cần một bộ phim về những người New York da trắng giàu có, hôn nhân gặp vấn đề không. Nhưng một điều thực sự làm cho Marriage Story đáng giá là Baumbach đằng sau máy quay. The Squid and the Whale của anh là một trong những bộ phim buốt nhói và đau đớn nhất về ly hôn từng được thực hiện, nên anh trở lại lãnh địa màu mỡ — lần này kể câu chuyện từ góc nhìn của cha mẹ, thay vì những đứa trẻ vị thành niên hoang mang. Trailer đầu tiên thật là giày vò, và tất cả sự dũng cảm của việc cho bộ phim vào chuyến đi mỗi trạm mỗi dừng của mùa liên hoan phim thu khiến người viết nghĩ rằng Marriage Story có thể là một phim lớn.

Bằng cách đóng vai chính trong bộ phim không gian ngẫm ngợi Ad Astra của đạo diễn tác giả được yêu mến, Pitt (ảnh) có thể giữ được đà mùa giải thưởng

Brad Pitt vẫn trong toàn cảnh

Chuyện ngày xưa ở Hollywood của Quentin Tarantino dường như là đặt cược chắc ăn duy nhất cho đề cử Oscar đã ra mắt trong năm đến nay. Người viết đặc biệt lạc quan về cơ hội của một trong những ngôi sao của nó, Brad Pitt, nếu anh đua trong hạng mục nam diễn viên phụ thay vì nam chính. Nhưng Chuyện ngày xưa ở Hollywood đã ra mắt trước thời điểm bỏ phiếu được một thời gian lâu rồi. Nên làm thế nào Pitt giữ được đà đây? Bằng cách đóng vai chính trong một bộ phim không gian ngẫm ngợi của đạo diễn tác giả được yêu mến, tất nhiên!

Ad Astra nhập cuộc, chuyến phiêu lưu không gian mới của biên kịch-đạo diễn James Gray về một phi hành gia (Pitt) du hành đến nơi chưa biết để tìm kiếm người cha mất tích của anh, do Tommy Lee Jones thủ vai. Dường như có các sắc thái của Interstellar, Gravity và có thể là một First Man (nghiêm túc đó, nhớ First Man không??) ở đây, cũng không phải là tệ.

Thực sự, Ad Astra đâu cần thành ‘hit khủng’. Chỉ cần đủ hay và được thích đủ để tên của Pitt bàng bạc trong bất kỳ căn phòng thoáng mát nào mà các nhà bầu chọn của Viện Hàn lâm sẽ tụ tập trong chừng bốn tháng tới. Mặc dù cũng có khả năng bộ phim sẽ thực sự tuyệt hay theo cách riêng, do phim gần đây nhất của Grey là tác phẩm bị bỏ qua The Lost City of Z, một loại câu chuyện khám phá khác (ban đầu được định để Pitt đóng chính) ngoạn mục trong chi tiết và tinh chất cảm xúc phong phú. Hy vọng Ad Astra cũng như vậy, bất kể giải thưởng nào cho Pitt trong tương lai.

Streep (ảnh) đang thử những điều mới khi cô bước vào một thập kỷ nữa của cuộc đời với The Laundromat

Streep đóng phim của Soderbergh

Một điều thú vị về sự nghiệp của Meryl Streep ở thiên niên kỷ mới là, mặc dù cô đã từng đóng rất nhiều vai hay, cô lại không từng làm việc với rất nhiều đạo diễn hàng đầu. Đạo diễn có năng lực, đúng vậy. Những người thú vị, đúng thế. Nên sẽ rất thích thú xem Streep đối đầu thế nào với một trong những đạo diễn hạng A giàu khí chất của thời đại của chúng ta, Steven Soderbergh.

Cả hai đã cùng nhau — với Gary Oldman, Sharon Stone, David Schwimmer, Matthias Schoenaerts, Jeffrey Wright, Antonio Banderas, Will Forte và những người khác — làm The Laundromat, phim chính kịch tố giác Hồ sơ Panama, tiết lộ nhiều giao dịch tài chính bí mật giữ cho những người siêu giàu siêu giàu. Không rõ Streep đóng vai gì trong phim, nhưng sẽ rất vui xem cô đi lại trong thế giới được miêu tả trung thực và chính xác của Soderbergh. Giữa phim này và Big Little Lies mùa thứ hai (do một bậc thầy đương đại khác, Andrea Arnold, đạo diễn), Streep đang thử những điều mới khi cô bước vào một thập kỷ nữa của cuộc đời. Đây vốn dĩ là điều luôn luôn tuyệt vời để xem từ một diễn viên, mà đặc biệt là khi chính họ là người vĩ đại nhất.

The King: Chalamet (ảnh) là Hoàng tử Hal trẻ trong quá trình trở thành một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nước Anh

King Timothée

Trước khi Timothée Chalamet, trai đẹp đốn tim năm 2017 nhờ Call Me by Your NameLady Bird, một lần nữa làm tan chảy trái tim trong bản chuyển thể Little Women của Greta Gerwig (sẽ ra rạp vào cuối đông này sau khi bỏ qua tất cả các liên hoan lớn), anh sẽ thử, ồ, cai trị nước Anh. Đó là điều anh sẽ làm trong The King, mục lớn thứ ba tại Venice của Netflix. (Họ đã có Marriage Story The Laundromat.) Do David Michôd, đạo diễn của Animal Kingdom, chỉ đạo, The King được cho là chuyển thể từ một số vở kịch lịch sử Henry của Shakespeare, với Chalamet là Hoàng tử Hal trẻ trong quá trình trở thành một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nước Anh. Đây là một vai quan trọng cho Chalamet, nam diễn viên rất thích những thứ thách thức trong sự nghiệp còn rất mới mẻ của mình.

Song không phải thứ thách thức nào cũng thành công. Phim lớn của Chalamet vào cuộc săn giải thưởng năm ngoái, bộ phim chinh kịch về ma túy Beautiful Boy, không mấy kết nối — cả với giới phê bình cũng như với người mua vé. Vậy thì, The King có khả năng là một sự chỉnh sửa cho đúng, đưa quỹ đạo của Chalamet trở lại hướng đi lên. Tuy nhiên có thể có một số lý do cần lo lắng: Công việc của Michôd thất thường từ sau Animal Kingdom, và màn đột phá vào lịch sử đảo quốc Anh của Netflix năm ngoái — Outlaw King của David MacKenzie — làm ăn không được tốt. Chalamet sẽ có Little Women cứu đắm nếu The King không như kỳ vọng — nhưng liệu anh có thể khẳng định mình là trung tâm đầy sức thuyết phục của một thiên anh hùng ca lịch sử lớn như thế này không? Câu hỏi thú vị đó mở ra rất nhiều cánh cửa mới.

Ethan Hawke (phải), Juliette Binoche (trái), Catherine Deneuve (giữa) — Liệu sự hào nhoáng của những người Pháp nổi tiếng có khiến Hirokazu Kore-eda gặp khó khăn trong bộ phim đầu tiên không nói tiếng Nhật của ông, The Truth

Phim nghệ thuật

Người viết nhận ra mình thật thiên vị vì tập trung điểm toàn những phim lớn câu-Oscar của Liên hoan Venice. Nhưng e rằng thực tế của mùa giải là vậy. Nên mới nói, còn có một số phim khác, có lẽ nhỏ hơn, người viết đã để mắt đến mức sẽ háo hức cưỡi thuyền gondola đi xem.

Có lẽ đứng đầu danh sách đó là The Truth từ Hirokazu Kore-eda, bộ phim đầu tiên không nói tiếng Nhật của vị đạo diễn người Nhật này. Bộ phim lấy bối cảnh ở Paris, Juliette Binoche trong vai một nhà biên kịch có mối quan hệ với người mẹ là ngôi sao điện ảnh độc đoán, do Catherine Deneuve thủ vai, đi đến điểm sôi sục khi xuất bản một cuốn hồi ký. Ethan Hawke tham gia với tư cách là chồng của Binoche. Bộ phim này hấp dẫn vì nhiều lý do — Binoche và Deneuve gầm ghè nhau trong khi Hawke chứng kiến?? — nhưng trên hết tất thảy, vì Kore-eda là một nhà làm phim nhạy cảm, sâu sắc đến nỗi ta sẽ tò mò muốn xem ông làm gì khi ra ngoài vùng an toàn của mình một chút. Bộ phim gần đây nhất của ông, Shoplifters năm 2018, là một trong những phim hay nhất năm đó, hay có lẽ là bất kỳ năm nào trong ký ức gần đây. Liệu sự hào nhoáng của những người Pháp nổi tiếng có khiến ông gặp khó khăn? Người viết nghĩ rằng có lẽ không.

Penélope Cruz (phải) và Gael García Bernal trong Wasp Network

Nói tới người Pháp thì: Olivier Assayas vĩ đại có một phim mới ra mắt tại Venice năm nay. Đó là phim ly kỳ gián điệp Wasp Network, với Penélope Cruz và Édgar Ramírez trong vai những gián điệp Cuba làm việc trong và xung quanh Florida những năm 1990. Nghe có vẻ đủ gợi cảm và thú vị — nhưng còn có Gael García Bernal. Sẽ không là mùa liên hoan phim nếu không có phim của Assayas, và đây có vẻ là một trong những phim dễ tiếp cận hơn của ông trong những năm gần đây.

Ở những nơi khác, người viết sẽ tò mò muốn thấy Kristen Stewart trong bộ phim tiểu sử về Saberg, diễn viên nổi tiếng bị FBI đưa vào tầm ngắm vì sự ủng hộ của cô cho Đảng Black Panther. Phim do đạo diễn sân khấu Benedict Andrew chỉ đạo, chuyến phiêu lưu đầu tiên vào điện ảnh năm 2016 của anh, Una, đã không hẳn siêu tuyệt. Tuy nhiên, đây là một câu chuyện thú vị, được dẫn dắt bởi một trong những diễn viên thú vị nhất tại thời điểm này.

Người viết cũng để mắt đến Rialto, phim của Ireland về một người đàn ông đau khổ tìm kiếm sự an ủi trong vòng tay của một cậu trai bao, và Moffie, một bộ phim của Nam Phi về những người lính trẻ, mà căn cứ tác phẩm trước đó của các nhà làm phim này, ắt phải có tình dục đồng tính quái gỡ.

The Painted Bird, phim của Czech về một đứa trẻ Do Thái trong hành trình như Odyssey tìm sự an toàn trong Thế chiến II

Bộ phim có lẽ người viết sợ nhất là The Painted Bird, phim của Czech về một đứa trẻ Do Thái trong hành trình như Odyssey tìm sự an toàn trong Thế chiến II. Nghe có vẻ khá đau lòng. Nhưng thực sự đã có một số bàn luận xì xào xoay quanh bộ phim này, ngang với Son of Saul, phim Holocaust của Hungary đã thắng giải Oscar phim nói tiếng nước ngoài năm 2016. The Painted Bird có thể cũng gai góc như thế.

Dịch: © Hải Đăng @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Vanity Fair